Sau khi rời khỏi giáo chủ Udaka, Bồ tát i về vùng Magadha ể tầm cầu Niết bàn và cuối cùng ến thị trấn Senā. Gần Senā là khu rừng Uruvelā. Địa thế tự nhiên của khu rừng ủ ể làm hài lòng những bậc cao nhân và bậc giới ức. Tại chính khu rừng khả ái này, con sông Nerañjarā (Ni-liên-thiền) là khu vực rất hấp dẫn, không có bùn dơ, hai bên bờ cát trắng lấp lánh như bạc, nước sông trong vắt chứa ầy cá rùa, dòng sông miên man chảy không ngừng. Có những ngôi làng lân cận ể những ẩn sĩ có thể dễ dàng kiếm vật thực. Khi trông thấy tất cả những nét ặc thù này, Bồ tát lưu ý ến chúng một cách kỹ lưỡng và khởi lên thiện ý như vầy: “ Quả thực là nơi lý tưởng dành cho những thiện nam tử tầm cầu Niết bàn ến ể thực hành thiền tịnh.” Do ó, Ngài dựng lên một thảo am nhỏ bằng củi khô và lá có sẵn, rồi ngụ trong khu rừng Uruvelā ấy ể hành thiền.