Layout Options

Header Options

  • Choose Color Scheme

Sidebar Options

  • Choose Color Scheme

Main Content Options

  • Page Section Tabs
  • Light Color Schemes
Trưởng lão ni Cāpā ( con gái người thợ săn) – câu chuyện liên quan đến Upaka
Cāpā, đứa con gái của người thợ săn lãnh đạo, có khuôn mặt xinh đẹp, khả ái. Nàng có sắc thân hoàn hảo với những nét duyên dáng của một thiếu nữ. Ngày hôm sau khi người thợ săn đã ra đi, đạo sĩ Upaka đến nhà của ông ta và khi trông thấy thiếu nữ Cāpā, con gái người thợ săn khi nàng đến gần vị ấy để dâng vật thực mà nàng đã sửa soạn, đạo sĩ trở nên bàng hoàng bởi tham dục. Thân run rẫy và tê tái đến nỗi không thể ngồi lại để thọ thực, vị ấy trở về chỗ ngụ mang theo đĩa vật thực. Khi cất nó ở chỗ thích hợp và nghĩ rằng: “ Ta sẽ sống cuộc đời còn lại nếu ta có được nàng Cāpā! Nếu không lấy được nàng thời ta sẽ chết!” Vị ấy nằm với tâm không rời hình bóng của nàng Cāpā, chẳng ngó ngàng gì đến vật thực.
Tìm kiếm nhanh

student dp

ID:168

Các tên gọi khác

General Information

Roll : 125
Academic Year : 2020
Gender : Nam
Khởi tạo : 2023-02-27 17:30:28
Chỉnh sửa gần nhất : 11/19/2025 19:11:17
Trưởng lão ni Cāpā ( con gái người thợ săn) – câu chuyện liên quan đến Upaka

I. Thông tin từ Đại Phật Sử

Câu chuyện tóm tắt về Upaka

Đạo sĩ Upaka sống ở một thảo am nhỏ trong ngôi làng của những thợ săn tại xứ Vaṅkahāra, được kính trọng và hộ độ bởi người thợ săn lãnh đạo của ngôi làng. (Vì trong ngôi làng ấy có nhiều ruồi nhặng nên Upaka phải vào sống trong một cái bình lớn).

Khi người thợ săn muốn đi vào rừng nai ở xa, ông ta căn dặn đứa con gái Cāpā: “ Này con gái, hãy chăm sóc và hầu hạ chu đáo người thầy đáng kính của chúng ta, là bậc A-la-hán. Đừng quên phận sự!” (Cf. Chāvā, Chú giải kinh Nipāta; Chú giải Majjhima Nikāya). Rồi ông ta đi vào rừng cùng với những đứa con trai và các em trai của ông ta.

Cāpā, đứa con gái của người thợ săn lãnh đạo, có khuôn mặt xinh đẹp, khả ái. Nàng có sắc thân hoàn hảo với những nét duyên dáng của một thiếu nữ. Ngày hôm sau khi người thợ săn đã ra đi, đạo sĩ Upaka đến nhà của ông ta và khi trông thấy thiếu nữ Cāpā, con gái người thợ săn khi nàng đến gần vị ấy để dâng vật thực mà nàng đã sửa soạn, đạo sĩ trở nên bàng hoàng bởi tham dục. Thân run rẫy và tê tái đến nỗi không thể ngồi lại để thọ thực, vị ấy trở về chỗ ngụ mang theo đĩa vật thực. Khi cất nó ở chỗ thích hợp và nghĩ rằng: “ Ta sẽ sống cuộc đời còn lại nếu ta có được nàng Cāpā! Nếu không lấy được nàng thời ta sẽ chết!” Vị ấy nằm với tâm không rời hình bóng của nàng Cāpā, chẳng ngó ngàng gì đến vật thực.

Vào ngày thứ bảy khi người thợ săn lãnh đạo trở về nhà, ông ta dò hỏi đứa con gái Cāpā về vị thầy Upaka. Sau khi nghe Cāpā kể lại rằng : “ Thưa cha, vị thầy Upaka của cha có đến nhà chỉ một ngày và đã không đến nữa.” Ông ta bèn đi đến ông thầy Upaka (mà không kịp thay y phục) với y phục của người thợ săn, và hỏi đạo sĩ “ Thưa ngài, ngài bị bệnh gì vậy?” Đạo sĩ Upaka không trả lời mà cứ nằm như vậy, lăn qua lăn lại và nói lẩm bẩm. Khi người thợ săn thúc dục đạo sĩ trả lời: “ Thưa ngài, cứ cho tôi biết. Nếu tôi có khả năng thì tôi sẽ giúp ngài.” Đạo sĩ bèn đáp lại rằng: “ Tôi chỉ có thể sống nếu tôi có được Cāpā. Nếu không, tôi thà chết ngay tại chỗ này còn tốt hơn.”

Rồi người thợ săn hỏi: “ Thưa ngài, ngài có nghề gì không?” Đạo sĩ Upaka đáp lại: “ Tôi chẳng có nghề gì cả.” Lại nữa, khi người thợ săn nói : “ Thưa ngài, người không có nghề gì sẽ không thể chăm lo công việc gia đình.” Đạo sĩ Upaka đáp lại: “ Tôi không rành một công việc gì. Tuy nhiên tôi sẽ mang thịt ông săn được đem ra chợ bán.” Người thợ săn nói: “ Chúng tôi cũng cần có người đi bán thịt.” Người thợ săn bèn trao cho đạo sĩ chiếc áo khoác của ông ta. Đạo sĩ mặc vào chiếc áo khoác và trở thành người thế tục. Rồi sau khi dẫn Upaka về nhà, người thợ săn bèn gả đứa con gái Cāpā cho Upaka.

Upaka và Cāpā sống với nhau, kết quả là có được một đứa con trai, đặt tên là Subhadda. Khi đứa bé khóc, Cāpā thường khiêu khích trêu chọc Upaka bằng cách hát lời ru sau đây để gián tiếp hạ nhục và làm tổn thương vị ấy.

(Ạ, ơ, ờ…. Ơi con người bán thịt rong,

Trước đây đạo sĩ, Sa-môn một thời

Con trai đạo sĩ nửa vời

Bỏ về nhờ vả nơi người thợ săn.

Dục tham chất chứa muôn phần

Thấy mẹ xinh đẹp thương thầm bỏ ăn.

Nín đi, con hãy nín đi!

Mẹ ru con ngủ, ngủ đi mẹ nhờ.

Chiếc nôi cẩn ngọc, kim cương

Ngủ đi! Con hỡi, đứa con ngọc ngà.

Mẹ ru, mẹ hát ê a,

Cục vàng của mẹ nín và ngủ đi!

Cha con ở cuối hàng người!

Bỏ đường giải thoát cuộc đời khổ đau.

Mẹ ru, con ngủ cho mau

Con xinh của mẹ, vòng châu ngọc ngà!

Nhân đó, Upaka nói rằng: “ Này em, phải chăng em cho ta là người không có ai để nhờ cậy và nương tựa sao? Ta có một người bạn rất tốt tên là Ananta Jina. Ta sẽ đi đến người bạn tốt Ananta Jina ấy.” Cāpā nhận ra rằng:“ Chàng Upaka này đã tự ái do những lời trêu chọc và lăng mạ của ta.” Cāpā cứ hát đi hát lại bài ru con ấy. Một hôm, Upaka bỏ đi đến Trung độ (Majjhima Desa) mà không báo với Cāpā.

Lúc bấy giờ, Đức Phật đang trú ngụ ở Jetavana tại Sāvatthi, và Ngài dặn trước các vị tỳ khưu rằng: “ Này các tỳ khưu, nếu có ai đến hỏi thăm Ananta Jina thì hãy chỉ vị ấy đến gặp Như Lai.” Upaka dò hỏi hết người này đến người khác mà vị ấy gặp trên đường đi. “ Ananta Jina hiện đang ở đâu?” và đúng lúc vị ấy đến Sāvatthi. Khi đứng giữa tịnh xá Jetavana, Upaka hỏi các vị tỳ khưu rằng: “ Thưa các ngài, các ngài có biết Ananta Jina hiện đang ở đâu không?” Các vị tỳ khưu bèn dẫn Upaka đến trước Đức Phật. Khi trông thấy Đức Phật, Upaka liền nói với Ngài : “ Bạch Đức Thế Tôn, Thế Tôn có còn nhớ con chăng, người đệ tử của Thế Tôn đây?” Khi Đức Phật nói rằng : “ Có, này Upaka, Như Lai có nhớ. Vậy hiện nay ngươi đang sống ở đâu?” Upaka đáp lại: “ Bạch Đức Thế Tôn, con hiện đang sống ở xứ Vaṅkahāra.” Nhân đó, Đức Phật lại hỏi: “ Này Upaka, bây giờ ngươi đã lớn tuổi rồi. Vậy người có thể xuất gia vào Tăng chúng được không?” Upaka đáp lại: “ Thưa vâng! Bạch Đức Thế Tôn, con có thể.” Rồi Đức Phật cho phép vị ấy xuất gia trong Tăng chúng và dạy pháp thiền thích hợp. Upaka thực hành thiền quán với sự cố gắng mạnh mẽ và chứng đắc đạo quả A-na-hàm (anāgāmi-phala). Khi Upaka mạng chung, vị ấy sanh về cõi Vô phiền thiên (Avihā), cõi Phạm thiên thứ nhất trong năm cõi Tịnh cư thiên (Suddhāvāsa Brahmā); và tại đây không bao lâu, vị ấy chứng đắc A-la-hán quả (arahatta-phala).

Câu chuyện tóm tắt về nàng Cāpā

Sau khi bị Upaka bỏ lại, Cāpā cảm thấy buồn chán với cuộc sống thế tục. Bởi vậy, giao lại đứa con nhỏ Subhadda cho ông ngoại nuôi dưỡng, nàng cũng đi theo con đường của Upaka. Khi đến Sāvatthi, nàng xuất gia tỳ khưu ni trước sự chứng minh của các vị tỳ khưu ni khác. Tại đó nàng tinh tấn tu tập và phát triển thiền minh sát rồi chứng đắc arhatta-phala sau khi trải qua bốn magga, và trở thành một thánh nữ A-la-hán mang tên Trưởng lão ni Cāpā (Chú giải Therigāthā).

.

Xuất hiện trong các kinh A Hàm

(LXVIII) Càpà (Therì. 151)

Trong thời đức Phật hiện tại, nàng được sanh ở xứ Vankahàra, trong làng những người thợ săn đặt bẫy mồi, con người chủ thợ săn và được đặt tên là Càpà. Trong lúc ấy, Upaka một ẩn sĩ khổ hạnh, gặp đức Bổn Sư khi Ngài đi từ Bồ đề đạo tràng đến Ba-la-nại để chuyển pháp luân và hỏi ngài: ‘Này Ngài, hình như Ngài được dồi dào sức khỏe. Da của Ngài thật trong sáng. Này Ngài, Ngài từ ai xuất gia? Vị Ðạo Sư của Ngài là ai? Hay ngài tin tưởng giáo lý gì?’ Và bậc Ðạo Sư trả lời như sau:

Ta chinh phục tất cả,

Mọi sự việc, Ta biết,

Sống giữa vật không nhiễm,

Ta từ bỏ tất cả,

Mệnh chung, ác đoạn tận

Kiến thâm sâu, Ta chứng,

Ta chỉ ai cho ông,

Ta không có Bổn Sư,

Trên đời đứng một mình,

Không ai sánh bằng Ta.

Nay Ta đang đi đến,

Thành phố Ba-la-nại,

Ðể vận chuyển Pháp luân,

Quay bánh xe Chánh pháp

Thức tỉnh và hướng dẫn,

Quần chúng đang mê muội,

Ðánh tiếng trống bất tử,

Rưới cam lồ giải thoát.

Vị ẩn sĩ, biết được sự giác ngộ và sứ mệnh của Ngài nên nói: ‘Này Ngài, mong rằng sự việc sẽ như Ngài nói, Ngài xứng đáng là bậc chiến thắng bất diệt’. Rồi Upaka đi con đường tắt đến Vankahara, và sống gần chỗ các người thợ săn. Người chủ thợ săn lo cung phụng cho Upaka. Một hôm, người chủ đoàn thợ săn đi bắn xa với các con trai và anh em, bảo Càpà lo cúng dường cho Upaka. Nhưng Càpà rất đẹp và khi Upaka đến tại nhà để khất thực, Upaka mê say sắc đẹp của nàng, đến nỗi ăn không được, phải đem thức ăn về nhà và nguyện thà chịu chết nếu không lấy được Càpà. Sau bảy ngày, người chủ thợ săn trở về hỏi vị A-la-hán của mình ở đâu, và được biết Upaka chỉ đến nhà mình một lần đầu rồi thôi không đến nữa. Người thợ săn tìm kiếm đến Upaka và Upaka than khóc thú nhận sự đắm say của mình. Người thợ săn hỏi Upaka có biết nghề gì không, Upaka trả lời là không và chịu đi lượm các loài chim thú bị bắt được và đem bán. Người thợ săn bằng lòng cho Upaka một cái áo khoác ngoài đưa về nhà và gả Càpà cho. Sau một thời gian Càpà sanh được một người con trai và đặt tên là Subhadda. Khi đứa con khóc, Càpà liền hát lên như sau để chế nhạo chồng mình; ‘Con của Upaka! Con của vị ẩn sĩ! Con kẻ bán đồ săn! Chớ khóc, chớ khóc này con’. Cuối cùng Upaka tức quá trả lời: ‘Này Càpà, đừng nghĩ rằng không có ai che chở cho ta! Ta có một người bạn, một vị chiến thắng bất diệt, ta sẽ đến với người bạn ấy’. Càpà biết chồng mình tức giận, nhưng vẫn trêu chọc chồng mình, cho đến một hôm Upaka cương quyết ra đi. Nàng cố cản ngăn nhưng không được và cuối cùng Upaka ra đi để gặp Thế Tôn ở Sàvatthi. Thế Tôn dặn các Tỷ-kheo khi nào có ai đến hỏi: ‘Vị chiến thắng bất diệt ở đâu?’ thời đưa người ấy vào gặp đức Phật. Khi Upaka đến tịnh xá và hỏi: ‘Vị chiến thắng bất diệt ấy ở đâu?’ Các Tỷ-kheo đưa Upaka đến gặp đức Phật. Ðức Phật cho Upaka xuất gia và cuối cùng Upaka chứng được quả Bất lai. Sau khi mạng chung Upaka được sanh lên cõi Trời Aviha, và khi tái sanh, Upaka chứng được quả A-la-hán.

Còn Càpà, đau buồn vì chồng bỏ đi, giao con lại cho ông ngoại đi theo Upaka, xin được xuất gia và chứng được quả A-la-hán và lấy bài kệ của Upaka, hợp chung với bài kệ của mình, nàng nói lên sự phấn khởi của mình:

Upaka nói:

291. Ta trước tay cầm gậy,

Nay ta thành thợ săn,

Sa lầy đầm khốn cùng,

Ta không đến bờ kia.

292. Càpà chọc đứa con,

Mỉa mai ta say đắm,

Chặt trói buộc Càpà,

Ta nay đã xuất gia.

Càpà nói:

293. Chớ có tức giận em,

Hỡi bậc đại chiến thắng,

Chớ có tức giận em,

Hỡi bậc đại ẩn sĩ,

Kẻ bị giận chi phối,

Khổ hạnh khó thanh tịnh.

294. Ta sẽ rời Nàlà!

Ai ở lại Nàlà,

Khi nếp sống đúng pháp,

Tại đấy vị Sa-môn,

Bị sắc đẹp nữ nhân,

Trói buộc vào quyến rũ.

295. Hãy trở lui thưa chàng,

Chàng mắt đen của thiếp,

Hãy hưởng thọ dục lạc,

Như trước chàng đã hưởng,

Thiếp xin phục tùng chàng,

Lại còn bà con thiếp.

296. Này Càpà phần tư,

Ðiều nàng đã nói lên,

Ðôi kẻ say mê nàng,

Có thể thành lớn mạnh.

297. Chàng mắt đen của thiếp,

Thiếp chẳng đẹp hay sao,

Như cây lựu nẩy mầm,

Nở hoa trên đầu núi,

Như giây leo giăng hoa,

Hay như bông thổi kèn,

Trong nội địa hoang đảo,

Hãy nhìn sắc đẹp thiếp.

298. Ướp thơm với mùi hương,

Hương chiên đàn đỏ thắm,

Thiếp mang lụa Kàsi,

Lụa Kàsi tối thượng,

Thiếp đẹp như thế này,

Sao chàng bỏ rơi thiếp.

299. Như thợ săn bắt chim,

Muốn dùng mồi bắt chim,

Dầu bủa giăng sắc đẹp,

Nàng không trí ta được!

300. Còn quả con trai này,

Do chàng sanh ra thiếp,

Chàng mắt đen của thiếp,

Sao chàng lại từ bỏ,

Ðứa con trai của thiếp,

Ðứa con trai của chàng.

301. Bậc trí bỏ con trai,

Bỏ bà con, tài sản,

Bậc đại hùng xuất gia,

Như voi biết trói buộc.

302. Con trai này của chàng,

Nay thiếp dùng gậy dao,

Ðánh ngã nó trên đất,

Hãy tự cứu cho chàng,

Vì sầu muộn đứa con,

Chàng không thể bỏ đi.

303. Nếu nàng quăng con trai

Cho chó sói, loài chó,

Kẻ sanh con trai ta,

Không động lòng trắc ẩn,

Nàng sẽ không làm được,

Khiến ta trở lui lại.

304. Nay mong chàng tốt lành,

Chàng mắt đen của thiếp!

Chàng sẽ đi đến đâu?

Làng nào, thị trấn nào,

Chàng đi thành phố nào?

Chàng đi kinh đô nào?

305. Xưa đời sống chúng tôi,

Tổ chức thành đồ chúng!

Không phải là Sa-môn,

Chúng tôi tưởng Sa-môn!

Chúng tôi sống bộ hành,

Làng này qua làng khác,

Sống trong những thành phố,

Cũng như tại thủ đô.

306. Nay thật Thế Tôn này,

Dọc bờ sông Ni-liên,

Ngài thuyết giảng Chánh pháp,

Cho các loài hữu tình,

Ðoạn tận mọi khổ đau,

Ta nay đi đến Ngài,

Ngài sẽ là Ðạo Sư,

Ðạo Sư của chúng ta.

307. Nay chàng đi đảnh lễ,

Bậc Thế Tôn vô thượng!

Ði hữu nhiễu quanh Ngài!

Dâng Ngài lòng cung kính.

308. Càpà, như nàng nói!

Lợi ích cả hai ta!

Nay ta thay mặt nàng,

Lễ Thế Tôn vô thượng,

Ði hữu nhiễu quanh Ngài,

Ta dâng lòng cung kính.

309. Rời Kàla ra đi,

Dọc sông Ni-liên-thiền,

Thấy bậc Chánh Ðẳng giác,

Thuyết pháp đạo bất tử.

310. Thuyết khổ, khổ tập khởi!

Vượt qua sự dau khổ,

Thuyết đường Thánh tám ngành,

Ðưa đến khổ tịnh chỉ.

311. Ðảnh lễ chân Ngài xong,

Hữu nhiễu quanh Ngài xong,

Trình lên lời ước nguyện,

Của Càpà vợ chàng!

Rồi chàng xin xuất gia,

Sống đời không gia đình,

Chứng đạt được Ba minh,

Làm xong lời Phật dạy.

Xuất hiện ở nikaya khác ( tiểu bộ kinh )



107 Thời Phật tại thế Xóa
863 Ni trưởng và thánh ni thời Phật Xóa


1135 Nước Kasi Xóa

© Nikaya Tâm Học 2024. All Rights Reserved. Designed by Nikaya Tâm Học

Giới thiệu

Nikaya Tâm Học là cuốn sổ tay internet cá nhân về Đức Phật, cuộc đời Đức Phật và những thứ liên quan đến cuộc đời của ngài. Sách chủ yếu là sưu tầm , sao chép các bài viết trên mạng , kinh điển Nikaya, A Hàm ... App Nikaya Tâm Học Android
Live Statistics
6133
Bài viết
786
Nhân vật
45
Hình ảnh

Tài liệu chia sẻ

  • Các bài kinh , sách được chia sẻ ở đây

Những cập nhật mới nhất

Urgent Notifications