<p>[Pāli: <i>Dasuttarasutta</i>, D 34]</p>
<p>Kinh này cũng do Phật khiến Xá-lợi-phất thuyết cho các Tỳ kheo nhân ngày Tăng thuyết giới. Nội dung của Kinh cũng là bản kết tập pháp tạng theo phân loại thập tiến như kinh <i>Chúng tập</i>; nhưng ở đây có điểm khác biệt là mỗi pháp số lại được chia thành mười khoa mục như sau:</p>
<p>1. Thành pháp, dhammo bahukāro (pháp đa sở tác), pháp đem lại nhiều lợi ích;<br />
2. Tu pháp, bhāvitabbo (ưng tu), cần phải tu tập;<br />
3. Giác pháp, pariññeyyo (ưng biến tri), cần được nhận thức toàn diện;<br />
4. Diệt pháp, pahātabbo (ưng đoạn), cần phải loại trừ;<br />
5. Thối pháp, hānabhāgiyo (thuận thối phần), dẫn đến thoái hóa;<br />
6. Tăng pháp, visesabhāgiyo (thắng tiến phần), dẫn đến sự thăng tiến;<br />
7. Nan giải pháp, duppaṭivijjho (nan giải), khó lý giải, khó thể nhập;<br />
8. Sinh pháp, uppādetabbo (ưng sinh pháp), cần phải làm cho phát sinh;<br />
9. Tri pháp, abhiññeyyo (ưng thắng tri), cần được chứng tri;<br />
10. Chứng pháp, sacchikātabbo (ưng tác chứng), cần được chứng nghiệm.</p>
<p>Trong pháp số một thì có một thành pháp cho đến một chứng pháp; trong pháp hai thì có từ hai thành pháp, cho đến hai chứng pháp, v.v., cho đến nơi pháp số mười thì có mười thành pháp, cho đến mười chứng pháp.</p>